Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Cổ Đại TA LÀ CON GÁI GIẢ CỦA HẦU PHỦ Chương 6 TA LÀ CON GÁI GIẢ CỦA HẦU PHỦ

Chương 6 TA LÀ CON GÁI GIẢ CỦA HẦU PHỦ

9:42 sáng – 25/09/2024

Phiên ngoại: Tề Kiến Chân

Ta được Thái hậu nuôi dưỡng từ nhỏ, lớn lên trong cung và quen thuộc với những mưu toan tranh đấu.

Thái hậu là người quyết đoán, khi còn trẻ bà ta tranh giành ngai vàng cho con, khi về già lại tranh đoạt quyền lực với con mình.

Người ta thường nói trong hoàng gia không có tình phụ tử, mà ta thấy cũng chẳng có tình mẫu tử.

Chữ “quyền” thật khó viết, mang theo cả sự đẫm máu.

Trong cung Thái hậu có một bức họa, đó là chân dung của Trương Quý phi.

Trương Quý phi là người mà tiên đế sủng ái nhất vào cuối đời.

Bà ta đầy dã tâm với ngai vàng, thậm chí không tiếc đưa con gái ruột ra ngoài cung để đổi lấy một đứa con trai, nhằm tranh ngôi Thái tử.

Theo lẽ thường, Thái hậu hẳn là hận bà ta thấu xương, muốn nghiền nát bà ta, nhưng không ai biết tại sao bà lại giữ lại bức họa của Trương Quý phi.

Trương Quý phi tất nhiên là một mỹ nhân, nhưng ấn tượng nhất là đôi mắt cứng cỏi của bà.

Đôi mắt đó, ta đã nhìn thấy trên gương mặt của Phùng Chiếu Thu.

Ngoại trừ đôi mắt, thì Phùng Chiếu Thu chẳng có điểm gì giống với Trương Quý phi.

Trương Quý phi mảnh mai, còn Phùng Chiếu Thu thì to khỏe; Trương Quý phi nói năng nhẹ nhàng, còn Phùng Chiếu Thu mỗi khi quát một câu, hàng xóm cả phố nghe rõ.

Chỉ đến khi bà ấy đưa con gái đến học, ta mới chắc chắn rằng Phùng Chiếu Thu chính là đứa con gái mà Trương Quý phi đã gửi ra khỏi cung.

Phùng Niệm Chi có ngoại hình giống Trương Quý phi đến tám phần, nhưng lại nhút nhát, đọc sách thì cứng nhắc, chẳng khác gì một lão học giả.

Cũng đúng thôi, đời sau không bằng đời trước.

Con gái mà quá thật thà, thì sẽ bị người ta xem như món mồi ngon.

May mắn thay, con bé còn nhỏ, vẫn còn kịp dạy dỗ.

Khi Hầu phu nhân đến gây rối, ta cũng từng nghĩ đến việc đưa Phùng Chiếu Thu trở về cung nhận tổ quy tông.

Dẫu sao, bà ấy cũng mang trong mình dòng máu hoàng gia, cho dù Thái hậu có hận Trương Quý phi đến đâu, thì nhìn vào mối quan hệ tông thân cũng sẽ ban cho bà ấy một danh phận, cùng lắm là đày đến nơi xa xôi nào đó. Tối thiểu bà ấy sẽ không phải lo lắng bị người khác ức hiếp.

Nhưng sau khi thấy hai nương con họ trở về kinh thành và bắt đầu làm ăn buôn bán, ta đã bỏ hẳn ý định đó.

Phùng Chiếu Thu có thể tự mình đứng vững giữa thế gian, hà tất phải dựa vào một cái cây to làm gì?

Bà ấy chính là cái cây lớn.

Phùng Niệm Chi được bà ấy nuôi dạy ngày càng giống một đứa trẻ, biết gây họa và biết cả làm nũng.

Thế thì tốt rồi.

Hết.