Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 8

11:16 chiều – 28/06/2024

“Bồng Lai rốt cuộc là núi tiên, phải có lòng thành thật của người phàm mới có thể gặp được tiên nhân.”

Ta quấn lấy chiếc áo choàng dày, mỉm cười nhìn Lý Kinh Trạch, “Chỉ là không biết, bệ hạ có chịu không?”

Lý Kinh Trạch, trong sự hối hận và tuyệt vọng hiện tại của ngươi, lại có bao nhiêu phần là thật lòng?

Hắn lặng lẽ nhìn ta một lúc lâu, không nói gì, đứng dậy ra ngoài, quỳ xuống trong tuyết.

Ta và Tuyết Lăng Phong ngồi trong phòng, tựa vào một cửa sổ mở nửa, quay quanh bếp lò nướng thịt hươu.

“A Cửu, trong những việc Hoàng tỷ giao cho chúng ta, hình như không có việc hành hạ hoàng đế nước Sở này.”

Ta nuốt miếng thịt hươu trong miệng, quay đầu nhìn Lý Kinh Trạch ngoài tuyết một cái: “Chỉ là thấy thú vị thôi.”

Ngài ấy không đáp lại ngay, lật qua lật lại vài miếng thịt hươu trên lưới sắt, rồi uống thêm hai chén rượu.

“Mấy ngày nay, ta ở kinh thành, ngoài làm theo lệnh của Hoàng tỷ, cũng nghe ngóng một số bí mật trong cung nước Sở. Thật trùng hợp, hoàng đế nước Sở nhiều năm tìm tiên hỏi đạo, muốn tìm lại người đó, cũng tên là A Cửu.”

Ta khựng lại, ngước lên nhìn ngài ấy .

“Người hầu trong cung trước đây hầu như đều bị đuổi ra khỏi cung. Nghe nói A CỬu cô nương đó đã ở bên cạnh hoàng đế nước Sở nhiều năm, nhưng ngài ấy lại đối xử rất tệ với nàng ấy, đêm tân hôn bắt nàng quỳ trong tuyết cả đêm, sau đó lại nhiều lần sỉ nhục hành hạ, còn định đưa nàng sang nước Liêu để hòa thân với lão hoàng đế sắp đất kia… Tất nhiên, nước Liêu đã quy phục nước Lê từ ba năm trước, cam lòng cúi đầu trước Hoàng tỷ.”

“Nhưng A Cửu cô nương đó, trên đường hòa thân đã nhảy xuống vách đá.”

Trong hơi ấm nồng nàn của bếp lửa, ta bình tĩnh nhìn Tuyết Lăng Phong.

Cho đến khi ngài ấy khẽ cúi mắt, tránh ánh nhìn của ta.

“Xin lỗi, ta không cố ý nói những điều này… A Cửu, ta chỉ hy vọng nàng vui vẻ.”

Ta sớm đã biết tâm tư của Tuyết Lăng Phong.

Vì vậy ta cũng rõ ràng nói với ngài ấy :

“Sau khi Tuyết Thanh Lan thống nhất tứ hải, ta sẽ mãi mãi rời khỏi đây, đừng lãng phí tình cảm với ta, không thể nào đâu.”

Lúc đó, đôi mắt sáng rực của ngài ấy lập tức ảm đạm, như một chú chó con buồn bã.

Và bây giờ, ngài ấy nhìn ta chăm chú, nói nhỏ: “Nếu ta gặp nàng trước, nhất định sẽ không để nàng chịu những đau khổ này.”

Ta khẽ cười, không nói gì.

Lòng người dễ đổi thay, thế sự khó lường.

Nhiều năm trước, khi ta mới đến thế giới này, Lý Kinh Trạch khi còn là một thiếu niên bướng bỉnh, cũng có tâm tư như vậy, thề rằng hắn sẽ không bao giờ phụ ta?

Rốt cuộc, vẫn là cảnh còn người mất.

Lý Kinh Trạch quỳ trên Bái Nguyệt Đài hai ngày, cho đến khi toàn thân đông cứng, ngất xỉu trong tuyết.

Ta hơi khó khăn kéo hắn về phòng, đợi cơ thể hắn dần ấm lên, đưa tay kiểm tra trán hắn.

Nóng.

Giống như ta năm đó, hắn sốt cao.

Ta dùng điểm nhiệm vụ tích lũy, đổi với hệ thống một ảo cảnh, đưa hình ảnh vào trong tâm trí Lý Kinh Trạch.

Hắn mơ màng mở mắt, thấy cảnh tượng giữa ta và Lý Kính Trì dưới màn giường đỏ rực.

Chuyện này đã từng làm hắn khổ sở không yên, ngay cả sau này biết được sự thật, cũng sẽ trở thành một cái gai trong lòng hắn.

“A Cửu…”

Giọng Lý Kinh Trạch run rẩy, gần như không thốt nên lời hoàn chỉnh.

Nhưng trong màn giường, Cầm Cửu Ca và Lý Kính Trì không nghe thấy gì.

Cầm Cửu Ca thậm chí ngẩng đầu, đầu mũi đẫm mồ hôi vì động tình, cô dịu dàng nói: “Xin Lục điện hạ thương xót…”

Tôi không biểu cảm nhìn một lúc, hỏi hệ thống trong đầu: “Ảo cảnh này chân thực như vậy, sao lại thấy quen thuộc.”

“Tất nhiên là quen.”

Giọng máy móc mãi mãi lạnh lùng vô tình, “Đây là đêm tân hôn của ngươi và đối tượng chinh phục thứ mười một, hắn cũng là một Lục hoàng tử, ta tiện tay thay thế mặt hắn bằng Lý Kính Trì.”

“……”

“A Cửu, đừng đối xử với ta như vậy… A Cửu.”

Lý Kinh Trạch quỳ rạp trên đất, vẻ mặt đau khổ, mắt đỏ hoe, cuối cùng lại rơi nước mắt.

Ta ấn tay lên ngực, trái tim đã lâu không cảm nhận được cảm xúc gì, bỗng nhiên lại thấy một chút rung động.

Là niềm vui.

14

Hai ngày sau, Lý Kinh Trạch hạ sốt, tỉnh lại.

Trong ảo cảnh anh chịu đủ tra tấn, khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu.

Ta không ngại khơi lại nỗi đau của hắn, hỏi: “Bệ hạ có thấy A Cửu cô nương không?”

Mi mắt hắn run rẩy, không trả lời ta, chỉ khẽ nói: “Nàng ấy hẳn là rất hận ta.”

Lý Kinh Trạch thậm chí không mang theo chiếc áo choàng lông hồ, loạng choạng rời khỏi Bái Nguyệt Đài.

Vài ngày sau, hắn lại đến.

Hắn nói: “Ta muốn gặp nàng ấy một lần nữa.”

Ta cười nhạt nhìn hắn: “Bệ hạ không lo nàng ấy còn hận ngài sao?”

“Hận ta cũng được.”

Giọng Lý Kinh Trạch khàn khàn, “Đó là điều ta đáng phải chịu, nên nhận lấy.”

Trong suốt quá trình nói, ánh mắt hắn luôn dán chặt vào mặt ta, thậm chí không rời đi một giây.

Ta Lấy ra viên đan dược, nói với Lý Kinh Trạch, uống vào, sẽ gặp được Cầm Cửu Ca.

Hắn không do dự nhận lấy, nuốt vào.

Trong tầm nhìn mơ hồ của hắn, ta sẽ hóa thành hình dáng của Cầm Cửu Ca trước đây, nói với hắn vài câu lạnh lùng.

Đều là những lời hắn từng dùng để sỉ nhục ta, giờ ta trả lại nguyên vẹn.

Dù lời có khó nghe đến đâu, Lý Kinh Trạch vẫn luôn cười rất vui.

“Đúng, ta ti tiện, ta không biết xấu hổ… A Cửu, ta biết sai rồi, đừng bỏ ta.”

Không chỉ vậy, ta còn tát anh, bóp cổ anh, chỉ khi hắn sắp ngạt thở mới buông tay.

Nhưng số lần Lý Kinh Trạch đến gặp ta càng ngày càng nhiều.

Mỗi viên đan dược uống vào đều chứa độc tố chậm.

Cho đến ngày đó, Tuyết Lăng Phong trở về nói với ta, đại sự đã thành.

Lý Kinh Trạch nhiều năm không màng chính sự, triều đình đã sớm lòng người không yên.

Một số trọng thần giữ chức vụ quan trọng, theo kế hoạch ta và Tuyết Thanh Lan định ra, đều bị lật đổ.

Ngài ấy ngửa cổ uống hết một bình rượu, nhìn ta chần chừ: “A Cửu, nàng sẽ không nỡ giết hắn ta chứ?”

“Sao có thể.”

Ta cười nhạt, “Ta chờ ngày này, chờ rất lâu rồi.”

15

Khi Lý Kinh Trạch đến, trên trời treo một vầng trăng khuyết.