Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Cổ Đại KIẾP NÀY SƯ MUỘI CHỌN CON KHỈ NHẢY NHÓT Chương 1 KIẾP NÀY SƯ MUỘI CHỌN CON KHỈ NHẢY NHÓT

Chương 1 KIẾP NÀY SƯ MUỘI CHỌN CON KHỈ NHẢY NHÓT

8:29 chiều – 31/10/2024

Sư muội rõ ràng là người nóng nảy nhất trong chúng ta, thế nhưng nàng ấy lại chọn một con chuột lang nước ngốc nghếch đáng yêu làm linh thú kết khế ước, còn để lại cho ta một con khỉ suốt ngày chỉ biết nhảy nhót.

Thế nhưng, trong một trận đại chiến ở tiên giới, con chuột lang nước của sư muội vì quá bình tĩnh, chẳng hề hợp tác chiến đấu cùng nhau, khiến sư muội cũng nhiều lần sơ suất, suýt chút nữa mất mạng.

Trong khi đó, ta dẫn theo con khỉ, đánh nhau như chốn không người giữa cuộc chiến.

Sau trận ấy, ta nghiễm nhiên trở thành người được chúng tiên kính phục, ủng hộ ngồi lên vị trí tông chủ, còn sư muội thì bị người ta khiêng về tiên môn, nửa sống nửa chết.

Chúng nhân cũng vì con chuột lang nước kia mà nhạo báng sư muội không tiếc lời.

Trong cơn phẫn uất, sư muội kéo ta lại rồi tự bạo nội đan, nổ tung, để ta phải đồng quy vu tận cùng nàng ấy.

Khi mở mắt lần nữa, ta quay về ngày chọn linh thú kết khế ước.

1

Lần này, sư muội đã nhanh tay ôm chặt lấy con khỉ, rồi ném con chuột lang nước về phía ta.

Ta liền hiểu ra, sư muội của mình – Giang Tân Nguyệt – cũng đã trọng sinh như ta.

Sư tôn nhìn sư muội với vẻ khó hiểu, nói:

“Hôm nay chẳng phải con vừa mới nói rằng con khỉ này nghịch ngợm lắm mà?

Bây giờ lại chọn nó, ta khá khen cho con”

Giang Tân Nguyệt nghe vậy cười khẽ, đáp lời sư tôn:

“Bẩm sư tôn, mặc dù con khỉ này nghịch ngợm, nhưng sức mạnh bộc phát của nó lại vô cùng đáng nể.

Nếu tiên môn cử người xuất chiến, bọn ta chủ tớ hợp sức mới có thể giành chiến thắng.

Còn nếu để sư tỷ dùng năng lực yếu kém của bản thân điều khiển một linh thú mạnh mẽ như con khỉ này, chẳng phải là lãng phí hay sao?

Khi đó, cả hai mà làm hỏng đại cục thì thật là tội lỗi với thiên hạ.

Ta đây chẳng qua cũng chỉ vì muốn tốt cho sư tỷ mà thôi. Con chuột lang nước kia im lìm đến thế, quả thực phù hợp với tỷ ấy nhất.”

Sư tôn nghe xong thì cưng chiều lắc đầu, coi như chấp thuận, rồi quay sang nói với ta đầy nghiêm túc:

“Sư muội con tuổi còn nhỏ, con nên nhường nhịn nó nhiều một chút.”

Ta nhìn con chuột lang nước lăn lóc trên đất vài vòng, rồi lại nằm ngửa, bốn chân chổng lên trời, ra vẻ buông xuôi, thì không khỏi bật cười.

Con chuột lang nước này quả thực rất hiền lành, nhưng cũng vì quá hiền mà bị sư muội xem thường.

Ta lặng lẽ ôm nó lên, giấu kín nụ cười nơi khóe miệng, tránh để sư muội phát giác.

“Ngươi thực sự muốn chọn con khỉ sao?”

Giang Tân Nguyệt nghe ta hỏi như vậy thì vội ôm lấy con khỉ chặt hơn, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn ta, kiên quyết đáp:

“Đúng vậy, ta nguyện ý.”

Ta mỉm cười:

” Được, vậy con chuột lang nước này, ta nhận”

Thấy vậy, sắc mặt của sư tôn và sư muội mới hòa hoãn lại đôi chút.

Sau khi sư tôn rời đi, sư muội bế linh thú của mình, ghé sát tai ta nói:

“Sư tỷ, kiếp này vị trí tông chủ ngươi cứ ngoan ngoãn nhường cho ta đi”

Nói xong, sư muội đắc ý rời đi. Ta cười lắc đầu, thầm nghĩ nàng ấy đúng là ngốc mà không tự biết.

Giang Tân Nguyệt chỉ nhìn thấy ở kiếp trước, ta cùng con khỉ đó tung hoành trong đại chiến tiên môn, mà chẳng hay biết rằng con khỉ này tính tình dữ dội, muốn thuần phục nó phải dùng đến máu ở tim của chính người làm chủ nhân.

E rằng không biết kiếp này nàng ấy có mệnh để sống đến khi cuộc đại chiến diễn ra hay không.

Ký kết khế ước với con chuột lang nước xong, ta mang nó về phòng.

Với ý định sẽ đưa con linh thú của mình tham gia trong trận đại chiến sắp tới cùng các bằng hữu tiền bối, ta và sư muội đều âm thầm chuẩn bị huấn luyện.

Phòng của sư muội nằm ngay cạnh phòng ta, mấy ngày nay…

Ta luôn nghe thấy tiếng con khỉ gào thét điên cuồng và những lời khen ngợi cũng như tiếng cười yêu chiều của Giang Tân Nguyệt.

Ta chỉ biết lắc đầu, thầm đếm từng ngày, đợi xem bao lâu nữa thì nàng ấy sẽ phát điên.

Nhìn con chuột lang nước ngồi im trên bãi cỏ, ta vui vẻ bế nó lên, hôn một cái và nói:

“Chuột lang nước, cuối cùng ta cũng trở thành chủ nhân của ngươi rồi!”

Nó bị ta ôm bất ngờ, mắt tròn xoe, nhưng sau đó lại ỉu xìu để mặc ta ôm ấp.

Sau khi trêu đùa cùng con linh thú của mình xong, ta đặt nó xuống bãi cỏ rồi chuẩn bị hành trang, rời khỏi tông môn đi tìm linh chi.

Ở trên đỉnh núi Linh Vân, khi đã tìm đủ số linh chi, ta ngã người ngủ một giấc dài thật thoải mái.

Sau khi tỉnh dậy, ta mang thức ăn của con chuột lang nước về, đặt trong sân nhỏ trước phòng ngủ.

Vốn bản tính hiền lành, vậy mà khi con chuột lang nước trông thấy linh chi, hai mắt nó sáng rỡ, lập tức lao tới, nhai ngấu nghiến.

Không lâu sau, nó thải ra từng cục phân vuông vức.

Ta nhanh chóng nhặt mấy cục phân ấy, cẩn thận đặt vào giỏ, nhìn nó mà không khỏi bật cười.

Nó vừa ăn vừa thải, còn ta vừa nhặt vừa cười, giờ mới hiểu rõ tại sao kiếp trước ta lại ghen tị với sư muội đến vậy.

Con chuột lang nước này không hề là kẻ vô dụng như sư muội từng nói. Ngược lại, nó là một đối tác chiến đấu rất đáng giá.

Khả năng của con khỉ thì thiên về sức mạnh cuồng bạo, còn con chuột lang nước này lại trái ngược hoàn toàn.

Điểm mạnh của nó chính là khả năng tích tụ sức mạnh từ từ nhưng vô cùng ổn định.

Chuột lang nước mỗi ngày đều cần ăn các món linh thảo tươi từ đỉnh Linh Vân, thức ăn này sau khi được tiêu hóa sẽ biến thành những khối phân đặc biệt.

Điều thú vị là, phân của chuột lang nước lại là vật phẩm quý giá được tất cả linh thú tranh giành điên cuồng.

Sau vài giờ linh thú ăn, sức mạnh của phân chuột lang nước sẽ bùng nổ, giúp tăng cường sức mạnh chiến đấu cho con linh thú đó, hỗ trợ cho chủ nhân thêm phần đắc lực.

Nhưng mà phân của chuột lang nước lại khan hiếm vô cùng; có nhiều linh thú sẵn sàng trở thành tiểu đệ của nó chỉ để có được một khối phân, đúng là hiệu triệu một tiếng, đáp lời tứ phía.

Kiếp trước, Giang Tân Nguyệt hoàn toàn không hiểu rõ giá trị của con chuột lang nước, cứ tưởng nó vô dụng mà bỏ qua năng lực tiềm ẩn này.

Trong khi ta đang bận rộn thu gom những khối phân “đặc biệt” thì sư muội tay dắt con khỉ, nghênh ngang bước vào.

Thấy ta đang làm việc, nàng ấy cười khúc khích, che miệng trêu:

“Sư tỷ, ta thấy tỷ đúng là đói lắm rồi! Nhưng dù có đói đến mấy, cũng không thể ăn thứ này được chứ?”

Ta không thèm để ý, vẫn tiếp tục thu dọn phân. Thấy ta im lặng, nàng ấy tưởng mình đã thắng, lại càng cười lớn hơn:

“Xem linh thú của ta mạnh mẽ nhường nào, bay nhảy uyển chuyển, đúng là có tiềm năng!”

Ta liếc nhìn con khỉ đang nhảy loạn trên mái nhà, tay cầm cành cây chơi đùa, suýt nữa bật cười.

Rồi sư muội liếc qua con chuột lang nước của ta, chỉ thấy nó vẫn điềm nhiên nhai cỏ, nàng ấy bực bội nói:

“Đại chiến sắp tới mà con ‘lợn chết’ này vẫn còn ngồi ăn! Nếu là ta, đã sớm vứt nó ra ngoài rồi!”

Con chuột lang nước lúc này vẫn tiếp tục nhai cỏ nhồm nhoàm, chẳng bận tâm gì cả. Nhìn chúng ta như thế, sư muội tỏ vẻ coi thường, lắc lư eo rồi bỏ đi.

Không lâu sau, con khỉ của sư muội thấy được phân của con chuột lang nước nhà ta thì phấn khích đến mức không ngừng nhảy nhót.

Chưa đầy một ngày, toàn bộ tông môn đều đồn đại rằng đại đệ tử của sư tôn… ăn phân!

Sư tôn nghe xong thì tối sầm mặt, cảm thấy tiền đồ tông môn mờ mịt, liền đến chỉ thẳng vào ta mà mắng, bảo rằng ta làm mất mặt thanh danh của môn phái, khiến sư tôn xấu hổ vô cùng.

Nhưng ta hoàn toàn không bận tâm, chỉ chăm chú vào việc nhặt phân của con chuột lang nước, thậm chí còn cảm thấy vui vẻ vì điều đó.

Đúng như ta dự đoán, linh thú của Giang Tân Nguyệt lại phát cuồng, phản ánh sự buồn bực của sư muội.

Hôm ấy, khi từ đỉnh Linh Vân hái được một giỏ linh thảo về, ta vừa đặt chúng trước mặt con chuột lang nước thì nghe thấy tiếng hét thảm thiết từ phòng bên cạnh.

Bước ra ngoài, ta học theo con linh thú của mình, ngậm một cọng cỏ nhai nhồm nhoàm, ngẩng đầu nhìn về phía phát ra tiếng kêu.

Ta chỉ thấy con khỉ đang buộc một chiếc áo mới của Giang Tân Nguyệt vào thắt lưng, rồi nhảy nhót loạn xạ khắp trên cây.

“Ngươi mau quay lại, cởi áo ra!”