1
Ta là Hương Hà công chúa.
Trong giấc mơ, ta tên là Lưu Đại Ngưu, một đại trượng phu chân chính.
Đại trượng phu thì phải kết giao với đại trượng phu làm huynh đệ, nên huynh đệ tốt của ta cũng là một đại trượng phu.
Ừ, một đại trượng phu mặc nữ trang.
2
Huynh ấy tên là A Cửu.
A Cửu giống ta, cũng là mật thám của Yên quốc. Nhưng huynh ấy không giống ta, huynh ấy lợi hại hơn, đẹp hơn ta.
Ta có chút động lòng.
Nhưng ta không dám nói với A Cửu rằng ta thích huynh ấy.
Bởi vì chúng ta đều là đại trượng phu, không làm mấy chuyện này.
Ta nghĩ, được làm huynh đệ với A Cửu cả đời cũng tốt lắm.
3
Thật ra lần đầu ta gặp A Cửu, huynh ấy vẫn chưa mặc nữ trang. Huynh ấy thường bảo với ta, đợi khi nào lớn lên mạnh mẽ rồi, huynh ấy sẽ đi tìm mẫu thân mình.
A Cửu luôn nói rằng huynh ấy có một mẫu thân rất lợi hại.
Thật tuyệt, ta thì không có mẫu thân, ta là một cô nhi.
Năm A Cửu mười ba tuổi, huynh ấy bảo với ta rằng huynh ấy sẽ lên đường tìm mẫu thân.
Năm A Cửu mười sáu tuổi, cuối cùng ta cũng gặp lại huynh ấy, nhưng lúc này huynh ấy đã mặc nữ trang.
Ta không biết A Cửu có tìm được mẫu thân hay không, huynh ấy không chịu nói cho ta biết.
Sau này, một ngày nọ, ta nghe người ta nói rằng ở Ninh quốc từng xảy ra một cuộc phản loạn lớn, chết rất nhiều người, còn có hai người rất lợi hại đều tử trận.
Một là tướng quân, người kia là hầu gia.
Khi ta kể lại chuyện này với A Cửu, huynh ấy rất tức giận, bảo rằng tất cả đều là lỗi của tướng quân bất tài, đã khiến hầu gia thiệt mạng.
Ta có chút bối rối.
Thế nhưng tướng quân kia cũng đã chết rồi mà.
6
A Cửu tức giận lắm, ta chỉ còn cách đánh trống lảng, hỏi huynh ấy sao lại thích mặc nữ trang.
Tất nhiên, ta không có ý gì khác, vì A Cửu vốn dĩ rất đẹp, mặc nữ trang lại càng đẹp hơn.
Dù A Cửu mặc gì, ta cũng đều thích.
A Cửu im lặng rất lâu rồi mới trả lời ta. Huynh ấy nói, có một người rất quan trọng với huynh ấy, cả đời ước nguyện lớn nhất của người đó là có thể mặc nữ trang và tự do đi lại giữa dòng người, nhưng người ấy đến chết vẫn chưa thể hoàn thành ước nguyện.
A Cửu lại hỏi ta có nguyện vọng gì không.
Ta đáp, nếu có kiếp sau, ta muốn làm con nhà giàu sang.
Ta đã lừa A Cửu.
Ta cũng có một nguyện vọng, trong lòng ta cũng có một người rất quan trọng. Ta muốn nói với người ấy rằng ta thích huynh ấy.
7
Ông trời đã thực hiện ước nguyện của ta.
Ta biến thành công chúa.
8
Mọi chuyện đã xảy ra thế nào ư?
Hôm đó, đất long trời lở, ta tận mắt nhìn thấy A Cửu rơi vào khe nứt, ta định chạy đến cứu huynh ấy nhưng lại va phải một tảng đá.
Khi ta tỉnh dậy, ta đã trở thành Hương Hà công chúa.
9
Rốt cuộc, ta là Hương Hà công chúa hay vẫn là Lưu Đại Ngưu?
10
Ta lại gặp được A Cửu!
A Cửu dường như không giống ta, huynh ấy vẫn là chính mình. Chẳng lẽ A Cửu từ trong giấc mơ của ta bước ra?
Ta từng hỏi một vị cao tăng trong chùa, cao tăng nói rằng thế gian này có vô vàn tiểu thế giới, chúng ta chỉ đang sống trong một tiểu thế giới mà thôi, hễ ta đưa ra lựa chọn khác nhau, những thế giới khác nhau sẽ được tạo ra.
Ta nghe không hiểu.
Ta nghĩ, có lẽ A Cửu đã bước ra từ tiểu thế giới trong giấc mơ của ta.
Vậy còn A Cửu của thế giới này thì sao?
11
Ta tính toán thời gian.
À, A Cửu của thế giới này vẫn chưa ra đời.
12
Không sao, A Cửu dù có thế nào, ta đều thích huynh ấy.
Hơn nữa, giờ ta đã là nữ nhân rồi, cuối cùng ta cũng có thể nói với A Cửu rằng ta thích huynh ấy!
13
Ta phải đi tìm A Cửu.
Ta đã thoát khỏi đoàn hộ vệ và cuối cùng cũng tìm được A Cửu ở biên cương.
Cũng hơi xấu hổ, vì chúng ta đụng phải cảnh xuân phong một độ. Hai người trong cuộc rõ ràng đều đã trúng xuân dược, vẫn còn mơ mơ màng màng. A Cửu sầm mặt, lấy chăn cuốn lấy nữ nhân kia rồi rời đi.
Ta cũng định đi, nhưng nam nhân kia tỉnh dậy.
Vừa nhìn ta đã thấy hắn chẳng phải người thông minh, nên ta đập ngất hắn rồi cũng bỏ chạy.
Ta không tìm được A Cửu, bị đoàn hộ vệ bắt trở về.
14
Không sao, A Cửu chắc chắn sẽ đến kinh thành Ninh quốc để tìm mẫu thân huynh ấy.
Ta có thể đến Ninh quốc để tìm huynh ấy.
15
Thế giới này có vẻ không giống hệt thế giới trong giấc mơ của ta.
Trong thế giới của giấc mơ, Ninh quốc và Yên quốc phải đánh nhau hơn mười năm mới bắt đầu đàm phán hòa bình.
Nhưng ở thế giới này, cuộc đàm phán lại bắt đầu sớm hơn mười năm.
Không sao, ta có thể sớm gặp lại A Cửu rồi!
16
Ta vào sứ đoàn, đến kinh thành, và lại một lần nữa gặp A Cửu.
Lần này, A Cửu dường như đã trở thành thê tử của Lục tướng quân và Vĩnh Bình hầu.
Không hổ là A Cửu mà ta yêu thích, quả thực lợi hại.
Ồ, Lục tướng quân và Vĩnh Bình hầu, chẳng lẽ họ chính là hai người đã chết trong thế giới giấc mơ của ta sao?
17
Ta không thể làm A Cửu sợ.
Vì vậy, ta quyết định sẽ từ từ tiếp cận, bắt đầu với Lục Hành.
18
Từ từ cái quái gì, A Cửu, ta thích huynh!
A Cửu thích nam nhân!
Là nam nhân!
19
Ta đã ra tay giết người.
Ta biết A Cửu đã làm gì trong tổ chức gián điệp suốt những năm qua.
Huynh ấy đã phản bội tổ chức và dẫn theo một đứa trẻ, vì điều này mà tổ chức đã hạ lệnh truy sát.
Ta đã lừa Lục Hành bọn họ, kẻ đó không phải đến để giết ta, mà là để giết A Cửu.
20
A Cửu, dù ta biến thành gì đi nữa, ta vẫn thích huynh.
A Cửu, dù huynh có biến thành gì, ta cũng sẽ thích huynh.
21
A Cửu đã chết.
Ta không thể gặp được huynh ấy lần cuối.
Ta thậm chí còn chưa kịp nói với huynh ấy rằng ta chính là Lưu Đại Ngưu.
Lưu Đại Ngưu thích A Cửu.
22
Lỗi là ở ta.
Nếu ta không để Tống Khôn thay thế thân phận của ta thì mọi chuyện đã khác.
23
Ta nhìn thấy Tống Khôn dẫn theo một đứa trẻ, đó chính là A Cửu khi còn nhỏ.
Tống Khôn… chính là mẫu thân của A Cửu sao?
24
Khoan đã, vậy Lục Hành là phụ thân của A Cửu ư?
Trời ơi, ta đã làm gì thế này!
25
Ta quyết định ở lại kinh thành Ninh quốc.
Ta muốn chứng kiến A Cửu của thế giới này lớn lên khỏe mạnh và hạnh phúc.
26
Ta không ngờ Tống Khôn lại tìm đến ta.
Nhận ra thân phận của Tống Khôn, ta có chút hồi hộp, chẳng hiểu sao lại thốt lên một tiếng: “Mẫu thân.”
Tống Khôn im lặng.
Ta chắc là đầu óc ta bị điên rồi, lại hỏi thêm một câu: “Vậy phụ thân thì sao?”
Tống Khôn im lặng rất lâu rồi mới đáp lại, bảo ta cứ gọi sao thấy thuận tiện là được.
Ta quyết định gọi bà là mẫu thân.
27
Mẫu thân hỏi ta rất nhiều về thế giới trong giấc mơ của ta.
Ta thật thà kể cho bà nghe, trong giấc mơ cũng có A Cửu, cũng từng xảy ra sự kiện Vương Gia làm phản, còn phụ thân và mẫu thân đã chết trong cuộc phản loạn đó.
28
Mẫu thân thường xuyên tìm đến ta, nghe ta kể về những câu chuyện trong giấc mơ.
Mỗi lần nghe xong, bà thường ngồi rất lâu bên cửa sổ.
Thật tốt, thế giới này còn có người cùng ta nhớ về A Cửu.
29
Tiểu A Cửu chạy nhảy vui vẻ đến tìm ta, nói rằng huynh ấy đã có tên, là do mẫu thân và phụ thân đặt cho.
Lục Quy Nhất.
Tiểu A Cửu còn nói, huynh ấy cũng có nhũ danh, là A Cửu, giống như A Cửu phụ thân của huynh ấy.
30
Quy Nhất, Quy Cửu, cuối cùng cũng trở thành một.
31
Tiểu A Cửu nói với ta rằng, huynh ấy lẽ ra phải có ba phụ thân.
A Cửu phụ thân, mẫu thân phụ thân, và còn một kẻ xấu phụ thân nữa.
Tiểu A Cửu hớn hở nói, đó có phải là điều mà thầy giáo từng dạy, gọi là “lải nhải không ngừng” không?
32
Ta lo lắng về khả năng văn hóa của tiểu A Cửu trong tương lai.
33
Tiểu A Cửu lại nói, huynh ấy nhớ A Cửu phụ thân.
Chính A Cửu phụ thân đã cứu huynh ấy từ tổ chức gián điệp, vượt qua muôn vàn hiểm nguy mới đưa huynh ấy đến trước mặt mẫu thân và phụ thân.
Ta chỉ đành nói với huynh ấy rằng A Cửu phụ thân đã đi rất xa, rất xa.
34
Tiểu A Cửu lấy từ trong lòng ra chiếc túi thơm mà huynh ấy trân quý nhất, đưa cho ta.
35
“Đây là vật mà A Cửu phụ thân yêu thích nhất. Những gì A Cửu yêu thích, chắc chắn A Cửu phụ thân cũng sẽ yêu thích. Công chúa có thể giúp A Cửu đưa chiếc túi thơm này đến tay A Cửu phụ thân được không?”
Ta mở túi thơm ra.
Bên trong yên lặng nằm một mảnh vải vụn.
Hoàn