Tiên đế đã từng hạ chỉ, phàm là nữ tử Mạnh gia đều phải vào cung làm phi.
Đại tỷ chí khí cao ngạo, mới vào cung không lâu đã vì kháng lệnh Hoàng hậu mà bị đày vào lãnh cung.
Nhị tỷ có tài ca múa tuyệt vời, được Hoàng thượng sủng ái. Nhưng sau khi mang long thai, lại bị người hãm hại, đẩy xuống hồ sen, một thi hai mệnh.
Tam tỷ hiền lành thật thà, không muốn tranh sủng, nhưng bị Hoàng hậu vu oan tư thông với thị vệ. Để chứng minh sự trong sạch, tam tỷ đã đập đầu tự vẫn ngay tại đại điện.
Lúc này, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía ta.
Mẫu thân liều mạng cầu xin phụ thân:
“Song Nhi ngu dốt, tuyệt đối không thể lại đưa vào chốn hoàng cung ăn thịt người ấy.”
Nhưng ta bước lên vài bước, quỳ xuống đất:
“Song Nhi tuy ngu dốt, nhưng cũng muốn cùng Hoàng hậu tranh một phen.”
1
Ngày ta nhập cung, ma ma quản sự dẫn ta đi bái kiến Hoàng hậu.
Cung nữ ở Phượng Nghi cung nói:
“Hoàng hậu nương nương đang lễ Phật, ngươi hãy quỳ ở đây đợi đi.”
Không ngờ, một quỳ này đã kéo dài ba canh giờ, ta vẫn chưa được gặp Hoàng hậu.
Lúc này đầu gối đã đau nhức không chịu nổi, bụng cũng liên tục phát ra tiếng gừ gừ.
Ta cắn chặt răng, cố nén chịu đựng. Từ lúc đồng ý nhập cung, ta đã biết rằng con đường phía trước sẽ đầy gian nan, rất khó đi.
Ta thở dài một hơi, trong lòng thầm suy tính, lần này Hoàng hậu sẽ dùng cách gì để đối phó với ta.
Đang suy nghĩ, ánh mắt ta bị thu hút bởi một cái bóng đột ngột xuất hiện trên mặt đất.
Ta quay đầu lại, liền thấy một nam nhân mặc long bào.
Người này là ai, không cần nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là đương kim Hoàng thượng: Tiêu Diên.
Ta nghiêng đầu, chớp mắt, giả vờ hỏi:
“Ngài là ai?”
Hắn không trả lời, chỉ nhìn ta chăm chú rồi hỏi:
“Ngươi là Mạnh Vô Song?”
Ta gật đầu mạnh mẽ, sau đó uất ức kéo tay áo của hắn, nói:
“Ta đói quá, ngài có thể ban cho ta chút đồ ăn không?”
Tiêu Diên nhướng mày, trong mắt lóe lên vài tia thích thú:
“Ta tưởng ngươi sẽ cầu xin được đứng dậy.”
Ta lắc đầu:
“Ma ma quản sự bảo ta đến bái kiến Hoàng hậu nương nương, bà ấy nói chỉ khi nào Hoàng hậu cho phép thì ta mới được đứng dậy.”
“To gan!”
Lúc này, Hoàng hậu Thẩm Lưu Ly xuất hiện, được cung nữ vây quanh bước ra.
“Con gái của Mạnh thượng thư, Mạnh Vô Song, bổn cung chẳng lẽ là người mà ngươi có thể lên tiếng bàn luận hay sao?”
Ta ngây thơ nhìn Hoàng hậu, ánh mắt đầy sự ngu ngơ và mơ hồ, rõ ràng là biểu hiện của một người không hiểu chuyện.
Mọi người đều biết, tứ tiểu thư nhà Mạnh thượng thư từ khi sinh ra đã là kẻ ngốc.
Dù đã mời nhiều danh y đến chữa trị, nhưng không có tiến triển gì.
Sáu tuổi còn đái dầm, bảy tuổi đuổi theo ngựa, mười tuổi vẫn chưa biết chữ…
Bao nhiêu chuyện đều chứng minh ta không phải người bình thường.
May mắn là dung mạo ta không đến nỗi, hơn nữa tiên đế đã hạ chỉ, phàm là nữ tử Mạnh gia đều phải vào cung làm phi, Hoàng thượng cũng không tiện từ chối.
Điều quan trọng nhất, ta phải báo thù cho ba vị tỷ tỷ của ta.
2
“Hoàng hậu, chuyện nên dừng ở đây đi. Mạnh Vô Song cũng không nói điều gì quá đáng, hơn nữa, nàng ấy vốn dĩ không giống người thường.”
Ta không ngờ Tiêu Diên lại mở miệng nói đỡ cho ta.
Lúc này, Thẩm Lưu Ly cũng không thể nói thêm gì, chỉ đành bảo ta lui xuống.
Khi đứng dậy, vì hai chân tê dại, ta lại ngã nhào xuống đất.
Thấy vậy, Tiêu Diên lại nói:
“An công công, tìm một chiếc kiệu đưa…”
Nói đến đây, hắn ngừng lại.
Vì ta chưa được sủng hạnh, nên chưa có phong hiệu.
“Đưa Mạnh Chiêu nghi về.”
Với mệnh lệnh này của Tiêu Diên, các cung nữ lập tức đưa mắt nhìn ta.
Ta chỉ cười ngây ngô, khập khiễng bước lên kiệu.
Đi qua từng bức tường cung, từng dãy hành lang, ta đều ghi nhớ thật kỹ từng chi tiết.
Tiêu Diên ban cho ta cung Lưu Hoa, đêm ấy liền lật thẻ bài của ta.
Ta nghe theo lời dạy của ma ma quản sự, tắm rửa sạch sẽ, rồi quấn mình trong chăn.
Khi Tiêu Diên đến, ta chờ đợi đến mức sắp ngủ thiếp đi.
Hắn vén một góc chăn, ánh mắt hơi nheo lại khi nhìn thấy làn da trần của ta lộ ra ngoài.
Ta mừng rỡ nắm lấy tay áo của hắn, nói:
“Thì ra ngài thật sự là Hoàng thượng, ban ngày họ nói ta còn không tin.”
Tiêu Diên lộ vẻ bối rối:
“Vì sao không tin? Chẳng lẽ Trẫm không giống sao?”
“Phụ thân nói, đương kim Thánh thượng rất nghiêm khắc, chưa bao giờ mỉm cười.
Nhưng ta không nghĩ vậy, ta cảm thấy ngài là người tốt.”
“Thật sao?”
Tiêu Diên hỏi ngược lại.
Ta không để ý đến câu hỏi của Tiêu Diên, chỉ nhích người vào bên trong giường.
“Ngài mau lên giường đi, bên ngoài lạnh lắm.”
Tiêu Diên nhìn vẻ ngây thơ của ta, cười nói:
“Ngươi có biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo không?”
Ta nghiêm túc đáp:
“Đương nhiên là biết, ma ma bọn họ đã dạy ta rồi. Ngài là Hoàng thượng, dù ngài muốn làm gì với ta, ta cũng sẽ không phản kháng.”
Không biết có phải là ảo giác của ta hay không, nhưng ta nhìn thấy một chút thương hại trong mắt Tiêu Diên.
Ta không biết cái chết của ba vị tỷ tỷ có liên quan đến hắn hay không, nhưng dù sao, hắn cũng khó thoát trách nhiệm.
Nhưng muốn báo thù, trước hết ta phải giành được sự sủng ái của hắn.
Thế gian đều biết, tứ tiểu thư nhà thượng thư là một kẻ ngốc.
Thân phận này nếu được tận dụng khéo léo, có thể trở thành vũ khí của ta.
Tuy nhiên, đêm ấy, Tiêu Diên không làm gì cả.
3
Ta đến đây khi Mạnh Vô Song mới sáu tuổi.
Nguyên chủ quả thực là một kẻ ngốc.
Năm ấy, nàng lén chạy ra hồ sen để hái hoa sen cho các tỷ tỷ, nhưng không cẩn thận ngã xuống nước.
Sau khi nàng chết, ta đã xuyên qua đây. Để không bị lộ thân phận, ta đã giả ngốc suốt mười năm.
Trong mười năm ấy, dù ta là một kẻ ngốc nhưng vẫn cảm nhận được sự ấm áp mà kiếp trước chưa từng có.
Mọi người trong Mạnh gia đều yêu thương ta, các tỷ tỷ thường xuyên giúp ta thu dọn những rắc rối.
Ta từng đuổi theo con ngựa con của thế tử phủ Hầu gia suốt bốn con phố, cuối cùng làm ngựa mệt đến nỗi sùi bọt mép.
Cũng từng khiến thầy giáo tức giận đến phát khóc trong giờ học, tuyên bố rằng cả đời này không muốn dạy ta nữa.
Dù vậy, tất cả mọi người trong Mạnh gia chưa bao giờ chê bai ta, ngược lại còn bảo bọc ta mọi nơi mọi lúc.
“Chỉ là một con ngựa thôi, đại tỷ giúp muội đền cho thế tử là được.”
“Không học được thì thôi, sau này nhị tỷ nuôi muội.”
“Tam tỷ không có bản lĩnh như họ, nhưng chỉ cần muội cần, tam tỷ sẽ luôn ở bên muội.”
Nhưng cuối cùng, họ đều không giữ được lời hứa.
Ba năm trước, đại tỷ đến tuổi xuất giá, được phụ thân đưa vào cung.
Nhưng chỉ sau một tháng, đại tỷ đã bị đày vào lãnh cung vì chống đối Hoàng hậu.
Tiếp theo là nhị tỷ, người đẹp nhất trong chúng ta, sau khi vào cung được Hoàng thượng sủng ái. Nhưng khi mang long thai, nhị tỷ lại chết đuối trong hồ sen.
Hai năm sau, tam tỷ cũng vào cung, nhưng vẫn không thoát khỏi móng vuốt đằng sau.
Hoàng hậu vu oan tam tỷ tư thông với thị vệ. Vì để chứng minh sự trong sạch của bản thân, tam tỷ đã đập đầu tự vẫn ngay tại đại điện.
Gia phong nhà Mạnh gia luôn nghiêm khắc, tuyệt đối không có chuyện tư thông với thị vệ.
Từ sau khi ta suýt chết đuối, các tỷ đều học bơi lội, nhị tỷ làm sao có thể chết đuối trong hồ sen được?
Mọi chuyện đều chỉ ra rằng cái chết của họ là có người cố ý sắp đặt.
Và người đó chính là Hoàng hậu Thẩm Lưu Ly.