Chưa dứt lời, xung quanh bỗng sáng rực lên, vô số ngọn đuốc được thắp sáng, cẩu Hoàng đế được đội cấm vệ quân dày đặc bảo vệ, từ từ bước ra.
“Hóa ra, đứa trẻ trong bụng Mạnh Tần đúng là của ngươi. Chiêu Vương, tâm tư của ngươi thật sâu xa.”
Chiêu Vương cầm lấy bình nước, từng chút đổ vào miệng ta, hoàn toàn phớt lờ lời hắn nói, cẩu Hoàng đế giận dữ:
“Chiêu Vương, ngươi còn không chịu nhận tội?”
Đám cấm vệ quân đã đồng loạt giương cung, nhắm thẳng vào chúng ta.
Chiêu Vương cười nhạt:
“Trong thế giới giấy bút này làm hoàng đế, ngươi cũng khá hưởng thụ nhỉ.”
Cẩu Hoàng đế giống như ta, hoàn toàn không hiểu lời hắn nói.
“Ta chẳng hứng thú gì với ngôi vị của ngươi cả.”
Mặt cẩu Hoàng đế lập tức biến sắc.
“Trẫm làm thế là vì giang sơn xã tắc.”
Chiêu Vương cười nhạo một tiếng:
“Thôi đi, ngươi chẳng qua cũng chỉ là con rối trong tay tác giả, công cụ để chiều lòng độc giả. Cuộc đời ngươi đã bị sắp đặt sẵn, dù là ngự trên ngai cửu ngũ chí tôn, ngươi cũng không thể sống thật với mình.”
Cẩu Hoàng đế ôm đầu, như nhớ ra điều gì, hắn đau khổ gào lên:
“Giết, giết hắn, giết hết bọn chúng!”
Những mũi tên dày đặc nhắm thẳng vào chúng ta bắn tới, Chiêu Vương ôm chặt ta, hôn lên trán ta.
“Đừng sợ. Hôm nay, hoặc ta đưa nàng đi, hoặc ta cùng nàng chết.”
Ngốc nghếch thật.
Nhiều tên thế này, dù hắn có tài phép cũng không thể đưa ta thoát được. Nhưng, được chết cùng hắn, đời ta không hối tiếc.
Ngay khi những mũi tên sắp chạm vào chúng ta, mọi thứ trước mắt bỗng trở nên rung chuyển. Bức tường thành cao ngất trở nên méo mó, khuôn mặt cẩu Hoàng đế nhạt dần rồi biến mất, cả thế giới bắt đầu rung lắc dữ dội.
Chiêu Vương bật cười lớn:
“Quả nhiên, quả nhiên là thế!”
Ta kiệt sức, thiếp đi trong cơn mê.
———————-
Khi tỉnh lại, ta thấy mình đang ở trong một căn phòng đầy vải trắng, mọi thứ trước mắt đều khó hiểu.
Trước mặt là một chiếc hộp lớn, trên đó có người nhảy tới nhảy lui, phát ra tiếng động kỳ lạ. Nam nữ ở đây ăn mặc vô cùng quái dị. Nữ nhân thì để lộ cả cánh tay và ngực, thật không biết xấu hổ.
Còn Chiêu Vương, hắn cũng thay đổi rồi.
Đầu hắn tóc ngắn ngủn, tay chân để trần, lông chân rậm rạp không đếm xuể.
Ta run rẩy hỏi:
“Chúng ta bị lưu đày rồi sao?”
Chiêu Vương nở nụ cười rạng rỡ:
“Mạnh Chi Chi, chào mừng nàng đến với thế giới của ta, năm 2022.”
[Hậu ký]
Lâu sau ta mới biết, hóa ra ta chỉ là một nhân vật nhỏ được nhắc qua vài lần trong một cuốn sách.
A Thành vì bình luận chê bai mà bị kéo vào thế giới sách bởi một sức mạnh thần bí. Hắn luôn tìm cách quay về thế giới của mình, thử hết cách này đến cách khác. Cho đến một lần, tiểu thái giám Tiểu Thất nghi ngờ nói:
“Có phải ta đang nằm mơ không? Điện hạ, sao người thay đổi tính cách thế này?”
Khoảnh khắc đó, thế giới của hắn méo mó đi một chút, nhưng lại nhanh chóng trở lại bình thường.
Hắn nhận ra, muốn thoát khỏi đây, phải khiến các nhân vật trong sách nhận thức được thế giới này là giả tạo, và điều đó chỉ xảy ra khi nhân vật chính thức tỉnh.
Nữ chính A Chỉ thì bị giam trong thâm cung, chỉ có nam chính là cẩu Hoàng đế mới có ích. Nhưng như vậy, ta cũng sẽ biến mất theo.
May thay, ta mang thai con của hắn, đó là huyết mạch của hắn, cũng nhờ vậy mà ta có thể cùng hắn trở lại thế giới của hắn.
Trong sách, hắn là Chiêu Vương anh tuấn vô song.
Ngoài đời, hắn chỉ là một quản lý nhỏ ở phòng marketing, ngày ngày bận rộn.
Ta sau khi quen với thế giới hiện đại, cảm thấy không thể ngồi không. Vậy nên mở một tài khoản TikTok, mỗi ngày phát trực tiếp làm đậu phụ theo phương pháp cổ truyền.
Ngươi đoán xem, nổi tiếng luôn!
Người hâm mộ gọi ta là “Tây Thi đậu phụ”.
Ta kiếm được kha khá, A Thành tìm được tác giả cuốn sách. Kết quả, cuốn sách cũng nổi tiếng, tác giả cảm kích rơi nước mắt.
Không chỉ trả lại 100 nghìn, còn tặng thêm 200 nghìn.
Có thể nói, đây thực sự là một câu chuyện “sảng văn” mà.
End