132
Hoa trong Tử Cấm Thành nối tiếp nhau nở rồi tàn.
Ta vẫn tìm người chơi bài cửu, chỉ là người chơi không còn như xưa.
Lúc này ta đã mang thai hài tử thứ hai, Đại Hoàng tử chạy vào từ sân, khuôn mặt đầy vui sướng báo cho ta.
“Ngạch nương, cây quýt ra quả rồi, người nếm thử xem ngọt không.”
Lý Quân Khắc giờ đây đã trở thành người cha nghiêm khắc, bảo thằng bé cẩn trọng:
“Ngạch nương của con giờ thích ăn chua, nói gì ngọt với không ngọt.”
Ta nài nỉ đòi ăn, ngài đành miễn cưỡng bóc cho ta. Vừa đưa vào miệng thì vị chua chát, lại còn có vị đắng của quả chưa chín khiến ta nheo mắt, nhưng vẫn cố nuốt xuống, cười nói:
“Ngọt lắm, ngon lắm!”
Lý Quân Khắc không nghi ngờ gì, tự mình cũng thử một miếng nhưng không hiểu sao, ngài ăn lại thấy ngọt. Ngài nói:
“Tiểu Quất nhi, nàng chính là ngọt ngào.”
133
Diêu nhi nói, nhìn từ xa, chúng ta trông như một gia đình ba người bình thường trong dân gian.