Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 6

8:39 chiều – 26/06/2024

Ta cúi đầu, trong lòng có chút chua xót khó che giấu, nhưng nhiều hơn là niềm tự hào.

Năm thứ tám, năm thứ chín…

Dần dần, từ đôi tay rồi đến đôi chân ta trở nên trong suốt.

Thời gian còn lại của ta không nhiều nữa.

Ta đến xem cô nương được chuyển thế của Trường Lạc Đế Cơ.

Nàng ấy rất xinh đẹp, rất thông minh, có phụ mẫu yêu thương, còn có một nam tử thanh mai trúc mã, mỗi lần nhìn nàng ấy ánh mắt đều trở nên dịu dàng.

Nàng ấy có thể tự do sống, muốn ra ngoài dạo phố thì rủ bạn gái, muốn ăn gì thì tiểu nam tử sẽ mang đến. Tuy nhiên, nàng ấy không giống Trường Lạc Đế Cơ.

Ngày nàng ấy mười lăm tuổi, gia đình tổ chức lễ trưởng thành rất náo nhiệt.

Trong sân rộng lớn thắp đầy đèn hoa. Khách khứa ngồi quanh, trong tiếng cười nói vui vẻ, có hạ nhân vội vàng đến báo, Huệ Huyền phương trượng đến chúc mừng.

Ta vội vàng trốn sang một bên.

Khách khứa thấy là cao tăng danh tiếng khắp thiên hạ, đều dừng tay nâng chén rượu đứng sang một bên chào đón.

Huệ Huyền đến một mình, mặc bộ y phục màu nguyệt bạch khi ta gặp chàng lần đầu.

Dáng vẻ chàng tuy đã có chút phong sương, nhưng vẫn tuấn tú và ấm áp như xưa.

Ta ngây ngẩn nhìn chàng, không hề nhận ra mắt mình đã đẫm lệ.

“Bần tăng có một người cố nhân có duyên với tiểu thí chủ, hôm nay đến, đặc biệt tặng vật này cho tiểu thí chủ.”

Trong lòng bàn tay chàng lặng lẽ nằm một chiếc trâm ngọc bạch.

Cô nương tò mò nhận lấy trâm ngọc, ngọt ngào cười, “Đẹp quá, cảm ơn Huệ Huyền đại sư!”

Nàng lập tức đắc ý liếc mắt khoe với tiểu nam tử trong đám đông.

Tiểu nam tử cưng chiều lắc đầu.

Khóe miệng Huệ Huyền khẽ nhếch lên, chàng cúi mắt, chắp tay hành lễ, “Chúc tiểu thí chủ lục thời cát tường, tứ quý an khang.”

Tất cả pháp hữu vi, như mộng huyễn bào ảnh, như lộ diệc như điện, ứng tác như thị quán.

Cuối cùng chàng cũng buông bỏ.

Toàn thân ta cũng dần trở nên trong suốt, cuối cùng hóa thành muôn ngàn ánh sao.

Tạm biệt, Huệ Huyền.

Không, sẽ không gặp lại nữa, Huệ Huyền.

Ta yêu chàng.

———hết———